Vì Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam

(LS. LTD) - Mười lăm năm trước, tôi bắt đầu uống cà phê không đường. Không phải vì sợ ngọt, cũng chẳng vì chạy theo một trào lưu nào. Chỉ đơn giản, tôi muốn biết chính xác hương vị thật của thứ hạt đã đi qua nắng gió, núi rừng và bàn tay của bao người xa lạ.




Ly cà phê đen đầu tiên không dễ uống. Vị đắng tràn ngập vòm miệng, mạnh và gắt như một câu hỏi khó chưa tìm được lời giải. Nhưng rồi, sau vài ngụm, sự ấm áp lạ lùng lan xuống ngực, mùi thơm vẫn vương trên hơi thở, và tôi nhận ra: đắng chỉ là cánh cửa, phía sau là cả một thế giới tinh tế.

Từ đó, tôi không cho đường vào cà phê nữa. Tôi không muốn che giấu hương vị thật bằng sự dễ dãi ngọt ngào. Cũng giống như trong công việc, tôi không thích những lời nói đã được “pha”, khiến người nghe không thể nhận ra đâu là sự thật.

Người ta thường nhắc đến Arabica như một biểu tượng tinh tế của cà phê, nhẹ nhàng, thơm ngát, chua thanh. Nhưng gu của tôi lại nghiêng về Robusta – thứ hạt nặng, đậm, và đắng sâu như một lời khẳng định. Arabica có thể khiến người ta say mê bởi sự mềm mại, còn Robusta giữ chân tôi bằng sức nặng chân thực và thẳng thắn, giống như những con người ít lời nhưng không hề dễ lay chuyển.

Mười lăm năm, tôi uống đủ loại cà phê: phin nhỏ giọt chậm rãi ở góc phố cũ, espresso double shot ở những đại sảnh, máy pha bóng loáng, hay ly đen đá vội vàng giữa một chuyến đi công tác. Có loại khiến tôi nhớ mãi chỉ vì mùi hạt vừa xay hòa vào buổi sáng, nắng, gió. Có loại khiến tôi quên ngay, vì hương vị như một cuộc trò chuyện xã giao.

Uống cà phê không đường là một cách sống. Mỗi buổi sáng, tôi đều tự pha cho mình, ngồi chờ từng giọt rơi xuống như chờ câu trả lời cho một vụ kiện. Không hấp tấp. Không chờ vị ngọt để dễ uống hơn. Chỉ để bản thân đối diện với tính nguyên bản của sự vật, nguyên bản của đời sống. Vì cuộc đời là vô thủy, vô chung.

Người mới uống cà phê thường nhăn mặt khi thử ly đen không đường. Nhưng nếu đủ kiên nhẫn, họ sẽ thấy đắng không phải là kết thúc, mà là lời mời mở ra những tầng hương phức tạp, giống như cách một sự thật ban đầu có thể gai góc nhưng cuối cùng lại đem đến cảm giác thảnh thơi. Mười lăm năm trôi qua, gu cà phê của tôi không thay đổi. Và có lẽ, cũng như trong nghề luật, có những nguyên tắc, một khi đã chọn, sẽ gắn bó suốt đời — dù bên ngoài có bao nhiêu biến động.

Buổi sáng nay cũng vậy. Tôi ngồi trước ly cà phê đen đá, không đường, để nhớ rằng vị đắng hôm nay chính là vị đắng của mười lăm năm trước — chân thật, trọn vẹn, và chưa từng phản bội.
_
Luật sư Lưu Tiến Dũng


 

 

XEM THÊM

Nghề tranh tụng và tiếng nói từ Trái tim – Bản ngã của người đi tìm Công lý

Nghề tranh tụng và tiếng nói từ Trái tim – Bản ngã của người đi tìm Công lý

(LS.LTD) - Trong thế giới pháp đình, nơi từng câu chữ đều có thể định đoạt số phận con người, có một thứ không ghi trong điều luật nhưng lại dẫn lối cho người luật sư: tiếng nói của trái tim. Đó là thứ khiến họ dám đối mặt với những cáo buộc lạnh lùng, để nói thay cho những thân phận yếu thế, để giữ lấy phần nhân bản trong công lý. Bởi với người làm nghề tranh tụng, luận lý là vũ khí – nhưng nội lực phải đến từ trái tim.
Nghề tranh tụng: Cân bằng và đối diện với sự quay lưng…để bước tiếp

Nghề tranh tụng: Cân bằng và đối diện với sự quay lưng…để bước tiếp

(LS.LTD) - Nghề tranh tụng là đỉnh cao của luật sư nhưng cũng là nơi áp lực khốc liệt nhất, bởi mỗi lời biện hộ đều đánh đổi bằng sức lực, cảm xúc và cả sự bình yên trong đời sống cá nhân. Nhưng khi cơn bão tố tụng qua đi, điều còn lại nhiều khi không phải tri ân, mà là sự quay lưng lạnh lùng…đến lạ.
 
Đêm Hưng Yên – Ánh sáng trước sân tòa và khoảng trống lớn trong Tranh tụng

Đêm Hưng Yên – Ánh sáng trước sân tòa và khoảng trống lớn trong Tranh tụng

(LS.LTD) - Phiên hình sự phúc thẩm cuối cùng trong một ngày làm việc dày đặc của "tháng tổng kết”, tháng mà những phiên tòa được sắp lịch liên tục, nhanh gọn và đúng thời hạn, nhưng đâu đó lại thiếu vắng đi chất lượng và niềm tin.
Bước qua Sợ hãi để giữ công bằng – Nghề luật sư và pháp luật vị Nhân sinh

Bước qua Sợ hãi để giữ công bằng – Nghề luật sư và pháp luật vị Nhân sinh

(TPVN) - Có những lúc, làm luật sư đồng nghĩa với việc phải bước qua nỗi sợ: sợ đối thủ quá mạnh, sợ sức ép vô hình, sợ những thiệt thòi mình có thể gánh chịu. Nhưng nếu dừng lại vì sợ hãi, công bằng sẽ tiếp tục bị che lấp, và thân chủ của mình mãi mãi ở bên yếu thế hơn.
 
Ký ức về thành phố Hoa phượng đỏ – mùa thu giữa chiến hào Thủy Nguyên

Ký ức về thành phố Hoa phượng đỏ – mùa thu giữa chiến hào Thủy Nguyên

(LS. LTD) -  Nghề luật sư, sau cùng, không chỉ là một nghề sống bằng lý lẽ. Nó là hành trình giữ ngọn lửa ấy sáng mãi, để mỗi khi nhìn lại, ta có thể nói rằng mình đã kiên định, đã dấn thân, và đã sống trọn vẹn cho công lý.
Khi những nỗi lo tìm bến đỗ mới – nghề Luật sư và gánh nặng sau cuộc gọi lúc nửa đêm

Khi những nỗi lo tìm bến đỗ mới – nghề Luật sư và gánh nặng sau cuộc gọi lúc nửa đêm

(LS.LTD) - Và chính vì thế, dù trăn trở, dù mệt mỏi, tôi vẫn thấy thêm yêu cái nghề mà trời đã chọn cho mình. Bởi ở đó, có những phút giây tôi thấy rõ nhất ý nghĩa của hai chữ “biện hộ”: không chỉ biện hộ bằng lý lẽ ở tòa, mà còn biện hộ cho niềm tin, cho sự bình an trong tâm hồn thân chủ.
     
© All rights reserved
Bản quyền thuộc về Tư Pháp Việt Nam