(TPVN) - Từ góc nhìn pháp lý, nhà đầu tư có hai con đường bảo vệ quyền lợi: khiếu nại hành chính và khởi kiện hành chính. Nhưng trên thực tế, cả hai đều chưa đủ sức để cân bằng vị thế giữa doanh nghiệp và chính quyền.
Niềm tin bị thử thách trong môi trường đầu tư
Trong hơn ba thập kỷ đổi mới, Việt Nam đã trở thành một điểm sáng thu hút vốn đầu tư trong và ngoài nước. Tuy nhiên, đằng sau những con số tăng trưởng ấn tượng, môi trường đầu tư của chúng ta vẫn còn chứa đựng nhiều rủi ro pháp lý. Một trong những rủi ro lớn nhất chính là sự thiếu hiệu quả của cơ chế tài phán hành chính – nơi nhà đầu tư phải đối diện với những quyết định hành chính bất ngờ, đôi khi thiếu minh bạch, và con đường bảo vệ quyền lợi của họ còn quá chông gai.Vụ việc dự án Movenpick Central tại Quảng Bình là một ví dụ điển hình. Một nhà đầu tư bỏ hàng trăm tỷ đồng, ký hợp đồng dự án với chính quyền, triển khai nhiều hạng mục quan trọng. Nhưng chỉ trong vòng một ngày, một quyết định hành chính được ban hành đã đặt dấu chấm hết cho toàn bộ dự án, với lý do “chưa hoàn thành nghĩa vụ tài chính”. Điều đáng nói, các văn bản của chính cơ quan nhà nước lại mâu thuẫn về số liệu, và quy trình hành chính bộc lộ nhiều điểm bất cập. Nhà đầu tư rơi vào vòng xoáy khiếu nại – kiện tụng, trong khi dự án đình trệ, nguồn lực xã hội bị lãng phí.
Từ vụ việc này, câu hỏi đặt ra: Cơ chế tài phán hành chính hiện nay có đủ sức bảo vệ nhà đầu tư, bảo vệ niềm tin kinh doanh hay không? Và đâu là những cải cách cần thiết để tạo ra một môi trường đầu tư minh bạch, an toàn hơn?
Vụ việc Movenpick Central: Quyết định hành chính “thần tốc”
Dự án Movenpick Central được kỳ vọng sẽ trở thành tổ hợp du lịch – nghỉ dưỡng – thương mại cao cấp, góp phần thay đổi diện mạo du lịch của Quảng Bình. Công ty Việt Group Central, chủ đầu tư dự án, đã bỏ ra hàng trăm tỷ đồng, ký kết hợp đồng dự án với UBND tỉnh, nhận đất để triển khai.Thế nhưng, ngày 4/2/2025, UBND tỉnh Quảng Bình bất ngờ ban hành Quyết định 242/QĐ-UBND, thu hồi đất của dự án với lý do nhà đầu tư chưa hoàn thành nghĩa vụ tài chính. Sau đó, ngày 19/6/2025, Quyết định 2064/QĐ-UBND tiếp tục bác toàn bộ khiếu nại của doanh nghiệp.
Điều gây băn khoăn nhất chính là sự mâu thuẫn nghiêm trọng về số liệu nghĩa vụ tài chính trong các văn bản của cơ quan nhà nước. Cục Thuế tỉnh đưa ra con số 97,07 tỷ đồng. Sở Tài nguyên và Môi trường báo cáo 98,26 tỷ đồng. Còn trong biên bản đối thoại, lại xuất hiện số liệu 105,3 tỷ đồng. Sự chênh lệch hàng tỷ đồng không được giải thích rõ ràng, nhưng vẫn được lấy làm căn cứ để thu hồi đất. Quy trình hành chính của vụ việc cũng bộc lộ nhiều bất cập. Sở Tài nguyên và Môi trường ban hành Tờ trình và Thông báo kết luận trong cùng một ngày. Chỉ sau 24 giờ, UBND tỉnh đã ra quyết định thu hồi. Sự nhanh chóng này đi ngược lại nguyên tắc thẩm định khách quan, minh bạch, nhất là khi quyền lợi tài sản hàng trăm tỷ đồng của doanh nghiệp bị ảnh hưởng trực tiếp.
Trong khi đó, doanh nghiệp đã chứng minh thiện chí hợp tác: nộp một phần nghĩa vụ tài chính, gửi văn bản xin gia hạn tiến độ, thậm chí có thư cam kết giải ngân từ ngân hàng MB Bank. Tất cả những yếu tố này không được xem xét thấu đáo. Hậu quả là dự án bị đình trệ, vốn liếng bị chôn vùi, niềm tin của nhà đầu tư lung lay.
Thực trạng cơ chế “vừa đá bóng vừa thổi còi”
Từ góc nhìn pháp lý, nhà đầu tư có hai con đường bảo vệ quyền lợi: khiếu nại hành chính và khởi kiện hành chính. Nhưng trên thực tế, cả hai đều chưa đủ sức để cân bằng vị thế giữa doanh nghiệp và chính quyền.Khiếu nại hành chính thường dẫn đến tình trạng “vừa đá bóng vừa thổi còi”. Cơ quan ban hành quyết định đồng thời là cơ quan giải quyết khiếu nại, khiến tính khách quan khó được đảm bảo. Trong nhiều vụ việc, việc giải quyết khiếu nại trở thành thủ tục mang tính hình thức, với kết quả dự đoán trước: quyết định ban đầu được giữ nguyên.
Khởi kiện hành chính ra tòa án lại là một con đường dài và nhiều gian nan. Thủ tục tố tụng phức tạp, thời gian xét xử kéo dài có khi lên đến nhiều năm. Trong thời gian ấy, dự án của doanh nghiệp không thể triển khai, vốn đã bỏ ra thì bị “chôn” lại, cơ hội kinh doanh mất đi. Khi phán quyết có lợi được tuyên, thì mọi thiệt hại đã xảy ra và không thể bù đắp.
Đặc biệt, cơ chế tạm đình chỉ thi hành quyết định hành chính – vốn là công cụ quan trọng để bảo vệ nhà đầu tư trước nguy cơ thiệt hại tức thì – lại hầu như không phát huy tác dụng. Để được tòa án hoặc cơ quan có thẩm quyền chấp thuận tạm đình chỉ, doanh nghiệp phải chứng minh những điều kiện rất ngặt nghèo, trong khi quyết định hành chính thì thường có hiệu lực ngay lập tức. Điều này khiến nhà đầu tư gần như rơi vào thế bị động, dễ bị tổn thương.
Tác động của những “án tử hành chính”
Câu chuyện Movenpick Central không chỉ dừng ở một tranh chấp riêng lẻ giữa doanh nghiệp và cơ quan nhà nước. Nó phản ánh một nguy cơ lớn hơn: môi trường đầu tư Việt Nam có thể mất điểm trong mắt các nhà đầu tư trong và ngoài nước nếu cơ chế bảo vệ quyền lợi không được cải thiện.Một dự án hàng trăm tỷ đồng bị “khai tử” chỉ trong một ngày vì những con số chưa minh bạch. Một nhà đầu tư đã bỏ vốn, đã thể hiện thiện chí hợp tác, nhưng vẫn bị loại khỏi cuộc chơi. Những điều này đặt ra câu hỏi lớn về sự an toàn pháp lý.
Trong nền kinh tế thị trường, niềm tin chính là vốn quý nhất. Nếu doanh nghiệp lo sợ rằng chỉ một quyết định hành chính có thể xóa sổ mọi nỗ lực, họ sẽ chọn một môi trường an toàn hơn. Khi dòng vốn rút đi, người chịu thiệt không chỉ là doanh nghiệp, mà còn là địa phương, là nền kinh tế quốc gia.
Bài học về sự độc lập và minh bạch
Nhiều quốc gia trong khu vực đã thiết lập cơ chế tài phán hành chính hiệu quả, bảo vệ quyền lợi nhà đầu tư. Nhật Bản xây dựng hệ thống tòa án hành chính chuyên biệt, phán quyết nhanh chóng, đồng thời áp dụng cơ chế tạm đình chỉ quyết định hành chính để tránh gây thiệt hại không thể khắc phục. Hàn Quốc thành lập Ủy ban tài phán hành chính độc lập, giúp nhà đầu tư có kênh khiếu nại ngoài hệ thống cơ quan ban hành quyết định. Singapore thậm chí còn áp dụng cơ chế trọng tài hành chính, giúp giải quyết nhanh gọn tranh chấp và hạn chế tối đa tác động tiêu cực đến môi trường đầu tư.Điểm chung của những mô hình này là sự độc lập và minh bạch. Cơ quan giải quyết tranh chấp hành chính không phụ thuộc vào cơ quan ban hành quyết định, tạo ra sự cân bằng cần thiết giữa nhà nước và nhà đầu tư. Thủ tục được thiết kế đơn giản, hiệu quả, tránh kéo dài không cần thiết. Nhờ đó, niềm tin của doanh nghiệp được củng cố, môi trường đầu tư trở nên hấp dẫn hơn.
Đột phá cần thiết cho Việt Nam
Từ thực tiễn trong nước và kinh nghiệm quốc tế, có thể khẳng định: Việt Nam cần một cuộc cải cách mạnh mẽ trong cơ chế tài phán hành chính. Đột phá này có thể bắt đầu từ việc thành lập cơ quan tài phán hành chính độc lập, tách bạch hoàn toàn với cơ quan ban hành quyết định. Đây sẽ là bước đi quan trọng để đảm bảo tính khách quan, hạn chế tình trạng “vừa đá bóng vừa thổi còi”.Song song với đó, cần hoàn thiện cơ chế tạm đình chỉ thi hành quyết định hành chính, đặc biệt trong các vụ việc có liên quan đến dự án đầu tư lớn. Chỉ khi nhà đầu tư được bảo vệ khỏi thiệt hại tức thì, họ mới có thể an tâm theo đuổi quá trình khiếu nại hay khởi kiện. Minh bạch hóa quy trình hành chính cũng là yêu cầu cấp thiết. Mọi quyết định liên quan đến nghĩa vụ tài chính của nhà đầu tư phải đi kèm với bảng tính chi tiết, công khai phương pháp và cơ sở pháp lý. Đây không chỉ là quyền được biết của doanh nghiệp, mà còn là nguyên tắc quản trị hiện đại.
Ngoài ra, hệ thống tố tụng hành chính cần được cải cách để rút ngắn thời gian giải quyết. Ứng dụng công nghệ số, tăng cường đào tạo thẩm phán và cán bộ hành chính, cũng như áp dụng chế tài mạnh đối với hành vi ban hành quyết định trái luật gây thiệt hại cho doanh nghiệp – tất cả những điều này sẽ góp phần hoàn thiện môi trường pháp lý, củng cố niềm tin của nhà đầu tư.
Bảo vệ nhà đầu tư là bảo vệ nguồn lực quốc gia
Movenpick Central chỉ là một trong nhiều vụ việc cho thấy những điểm nghẽn trong cơ chế tài phán hành chính hiện nay. Nếu không có cải cách kịp thời, chúng ta sẽ phải chứng kiến thêm nhiều dự án bị đình trệ, nhiều nguồn lực bị lãng phí, và quan trọng hơn cả, niềm tin của nhà đầu tư dần mất đi.Trong bối cảnh Việt Nam đang hướng tới mục tiêu trở thành điểm đến của dòng vốn toàn cầu, cải cách cơ chế tài phán hành chính không còn là lựa chọn, mà là yêu cầu cấp bách. Bảo vệ nhà đầu tư không chỉ là bảo vệ một doanh nghiệp, mà là bảo vệ nguồn lực quốc gia, bảo vệ niềm tin vào thể chế, và bảo vệ tương lai phát triển bền vững của đất nước.
_
Luật sư Lưu Tiến Dũng
Chánh Văn phòng Hãng luật La Défense
XEM THÊM
Từ quyền Hiến định đến gật đầu xin cho - Niềm tin vào nền Tư pháp quốc gia hiện đại
(LS. LTD) - Giữa những phiên tòa căng thẳng, điều khiến tôi trăn trở không chỉ là số phận của thân chủ, mà còn là ánh nhìn từ bục xét xử. Khi nào thì quyền tự bào chữa – một quyền hiến định thiêng liêng – lại bị xem như một sự không hợp tác? Và khi nào thì “xin – cho” trở thành chiếc thước đo để quyết định số phận con người?
Tư pháp kinh tế trong bảo vệ Đổi mới sáng tạo: Tham luận kiến tạo cơ chế tài phán IP cho Việt Nam
(TPVN) - Trong kỷ nguyên kinh tế tri thức, tài sản vô hình đã trở thành nguồn lực chiến lược. Tại Diễn đàn “Thể chế hoá đổi mới sáng tạo – Bảo vệ tài sản vô hình theo tinh thần Nghị quyết 57 và 68” sáng 11/9/2025, Hãng Luật La Défense, qua tham luận của Luật sư Lưu Tiến Dũng, đã nhấn mạnh vai trò của tư pháp kinh tế và cơ chế tài phán sở hữu trí tuệ như nền tảng để bảo vệ sáng tạo và nâng cao sức cạnh tranh quốc gia.
Kỷ nguyên tố tụng điện tử - Thách thức và cơ hội với nghề Luật sư
(TPVN) - Cùng với làn sóng chuyển đổi số mạnh mẽ, hệ thống Tư pháp Việt Nam đang bước vào một giai đoạn cải cách mang tính bước ngoặt. Khi Dự thảo Nghị quyết hướng dẫn thực hiện thủ tục tố tụng trên môi trường điện tử được Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân Tối cao ban hành, người dân sẽ có thể khởi kiện, nộp chứng cứ, nhận thông báo và thậm chí tham dự phiên tòa chỉ bằng vài thao tác trực tuyến.
Cải cách toàn diện VKS nhân dân theo Luật số 82/2025/QH15 và mô hình tố tụng mới
(TPVN) - Luật số 82/2025/QH15 chính thức có hiệu lực, mở ra một chương mới trong thiết kế thể chế tố tụng. Viện kiểm sát nhân dân – từ vị trí kiểm soát pháp luật – được tái định hình thành một trục quyền lực trung tâm trong hệ thống công lý: gọn hơn, mạnh hơn, và chủ động hơn. Đây không chỉ là cải tổ bộ máy, mà là sự định vị lại vai trò chiến lược của cơ quan công tố trong tiến trình kiến tạo một nền tư pháp hiện đại và liêm chính.
Tòa án điện tử – Đột phá công nghệ trong cải cách tư pháp, bài học từ thành phố Hồ Chí Minh
(LS.LTD) - Hành nghề tranh tụng, tôi từng chứng kiến không biết bao lần một phiên tòa bị hoãn chỉ vì thư triệu tập bị thất lạc, hồ sơ bị “kẹt” giữa các phòng, hay một nhân chứng không thể bay từ miền Trung vào TP.HCM đúng hẹn. Tư pháp là trụ cột của Nhà nước pháp quyền, nhưng quá trình tiếp cận công lý lại không ít lần khiến người dân nản lòng bởi thủ tục lạc hậu, thiếu minh bạch và chi phí vô hình quá lớn. Trong bối cảnh đó, sự ra đời và mở rộng của Tòa án điện tử tại Việt Nam, đặc biệt ở TP.HCM, không chỉ là một tiến bộ kỹ thuật, mà là một đột phá chiến lược – làm thay đổi căn bản cách thức mà người dân, doanh nghiệp và Nhà nước tương tác với hệ thống tư pháp. Công lý, giờ đây, đã gần hơn bao giờ hết – chỉ cách một cú nhấp chuột.
Phân cấp Giám đốc thẩm tới Tòa án nhân dân cấp tỉnh – Cải cách hay nguy cơ phân tán công lý?
(TPVN) - Từ ngày 01/7/2025, Tòa án nhân dân (TAND) cấp tỉnh sẽ chính thức được trao thẩm quyền giám đốc thẩm và tái thẩm đối với các bản án, quyết định đã có hiệu lực pháp luật của TAND khu vực. Đây là bước chuyển quyền chưa từng có tiền lệ trong lịch sử tố tụng Việt Nam. Trong khi nhiều ý kiến nhìn nhận đây là một cải cách tư pháp cấp tiến, cũng không ít lo ngại được đặt ra: liệu điều đó có dẫn đến mâu thuẫn trong mô hình quyền lực xét xử khi một cấp tòa vừa là nơi tuyên án, vừa là nơi tự mình giám sát lại phán quyết của chính cấp dưới?





